Con người từ khi sinh ra đã tồn tại cái tôi và cái tôi trong mỗi người phát triển theo năm tháng. Nó thuộc về cá tính riêng biệt của mỗi người, mặc dù chúng ta cùng sống trong một xã hội.
Cái tôi giúp cho con người tìm ra lẽ sống của bản thân. Nếu hiểu được giá trị thật sự về cái tôi của mình người ta có thể là chính mình và sống thật với mình hơn. Sự tồn tại cái tôi trong mỗi người là lẽ tự nhiên. Nhưng nếu cái Tôi quá lớn sẽ tự mình làm mình đau khổ, những khổ đau, bất an đều xuất phát từ cái tôi quá lớn, cho nên chỉ nên tôn trọng chớ TÔN SÙNG…
Người có cái tôi quá lớn, là người luôn xem mình là nhất, không chịu thua kém bất cứ ai. Trong bất kỳ công việc nào, họ đều cho mình là đúng, không chịu lắng nghe, cũng không chấp nhận cái sai của mình… Từ đó, hình thành tính cách kiêu ngạo, hống hách, bảo thủ, cố chấp, có lúc nóng nảy không kiểm soát được bản thân có thể gây họa làm khổ mình, khổ người khác…
Những người có cái tôi quá lớn, họ rất ít khi để tâm đến suy nghĩ và cảm xúc của người khác. Có một điều rất quan trọng trong cái tôi cao ngất đó, là họ thường coi trọng giá trị bản thân mình hơn giá trị của người khác. Họ luôn cho mình là đẹp là sang, là giỏi là hay, là đỉnh là của chóp, còn người khác không là gì cả… !?
Khiêm tốn mới là đỉnh cao của sự hiểu biết. “Bông lúa chín là bông lúa cúi đầu, Khiêm tốn bao nhiêu còn chưa đủ, tự kiêu một chút cũng là thừa!”. Cuộc sống không nhất thiết điều gì cũng phải tranh luận đúng sai, cao thấp cho bằng được. Đối nhân xử thế, buông bỏ cái tôi cố chấp, hãy lắng nghe để thấu hiểu, nhìn lại mình để điều chỉnh cân bằng bản thân… đây là lựa chọn của người có trí tuệ. Núi cao không cần giải thích về độ cao của chính mình, mà vẫn đứng sừng sững trong mây; biển lớn không cần giải thích độ sâu của mình, mà vẫn cứ dung nạp trăm sông không ngừng nghỉ; đất dày không cần giải thích độ dày của mình, mà tấm lòng vẫn bao la nâng đỡ vạn vật…
Cái tôi quá lớn chính là rào cản ngăn bạn phát triển bản thân. Một người trở nên thành hay bại, hạnh phúc hay khổ đau, vui vẻ hay u uất… đa phần phụ thuộc vào “cái tôi” trong chính bản thân họ. Vậy nên, hạnh phúc hay đau khổ chủ yếu do cách nghĩ, cảm nhận và quan trọng nhất là Thái Độ ứng xử sự việc của mỗi người có phù hợp với hoàn cảnh thực tại? Con người ý thức được “Cái Tôi” của mình là gì? từ đó điều chỉnh “cái tôi của bản thân” để hoà nhập với mọi người, tuỳ cơ ứng biến để phù hợp với môi trường cuộc sống thì sẽ gặt hái được nhiều thành công…