Những người hạnh phúc chỉ nhớ những gì xảy ra trong cuộc sống của họ; trong khi những người bất hạnh lại giỏi ghi nhớ những gì xảy ra trong cuộc đời người khác. Khoan dung nhiều hơn, bớt tham lam và bớt cố chấp, đời bạn sẽ tươi đẹp hơn. Một chuyên gia cho biết: “Thành công thường nằm ở chỗ bạn có biết cách kiểm soát cảm xúc buồn, vui hay để cảm xúc lấn át lí trí. Nếu bạn làm được điều này, bạn có thể kiểm soát tốt cuộc sống của mình. Nếu không kiểm soát được, cuộc sống của bạn sẽ rất thê thảm đấy”. Người yếu thường để cảm xúc điều khiển hành vi của mình. Kẻ mạnh luôn có thể kiểm soát tốt cảm xúc của mình. Những người được mệnh danh là “hiền lành” không phải là họ không bao giờ nóng nảy, mà là họ biết kiềm chế cảm xúc của chính mình. Hãy học thuộc lòng ba điều này, bạn sẽ làm chủ cảm xúc của mình.
1. Không chấp nhặt, nên khoan dung với kẻ yếu thế
Franklin từng nói: “Nếu bạn luôn tranh luận, phản bác, có thể lần này bạn thắng, nhưng đó là chiến thắng xáo rỗng, bởi vì bạn sẽ không bao giờ nhận được sự kính nể của bên kia.” Tranh luận sẽ chỉ làm tăng thêm mâu thuẫn, hơn nữa còn khiến bạn không kiềm chế được cơn nóng giận mà làm những việc khó chấp nhận được. Còn khi có lòng khoan dung, tâm hồn bạn sẽ bình an và có một cuộc sống thoải mái, vui vẻ và yêu thương hơn.
Tôi nhớ rằng tôi đã đọc một cuốn truyện do nhà văn Madame Berned viết, có tên là “Công chúa nhỏ”. Nhân vật nữ chính Sarah bên trong từng là con gái của một gia đình giàu có. Nhưng cha cô qua đời một cách bi thảm khiến gia đình phá sản, chỉ còn lại cô con gái 10 tuổi. Kể từ đó, cuộc sống của cô như rơi từ thiên đường xuống địa ngục, hàng ngày phải làm những công việc cực khổ và thường xuyên bị người khác chế giễu và cười nhạo. Nhưng cô không quan tâm đến những người đã vu khống mình, thay vào đó cô chọn cách tha thứ cho họ và không ghi nhớ những gì họ đã nói trong lòng mình. Vì vậy, cô vẫn sống vui vẻ và tin rằng một ngày nào đó hạnh phúc sẽ lại đến với mình.
Dù là thời đại nào đi nữa, tất cả những người thành công trong sự nghiệp và hạnh phúc trọn vẹn đều có một phẩm chất tuyệt vời trong họ. Đó là: khoan dung những gì người khác không thể chịu đựng, khoan dung những gì người khác sai trái, biết được sự khác biệt để hòa nhập đồng thời tôn trọng sự khác biệt giữa họ và người khác. Họ là người cởi mở và không phô trương, không bất cẩn, không để những chuyện vặt vãnh làm hỏng chuyện lớn. Những người hạnh phúc chỉ nhớ những gì xảy ra trong cuộc sống của họ; trong khi những người bất hạnh lại giỏi ghi nhớ những gì xảy ra trong cuộc đời người khác. Bạn có lòng khoan dung thì bạn sẽ có nhiều không gian hơn trong trái tim bạn, mọi người sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn rất nhiều khi ở bên người có tấm lòng rộng lượng như bạn.
2. Quá cố chấp và hành động quá cứng nhắc sẽ không mang lại kết quả khả quan
Tôi nhớ người ta đã nói trong một cuốn sách: “Thà yếu đuối còn hơn mạnh mẽ”. Trong nhiều trường hợp, quá cố chấp và hành động quá cứng nhắc sẽ không mang lại kết quả khả quan. Hơn nữa, những người này sẽ làm tổn thương bản thân và những người xung quanh khi bộc lộ quá mức những cảm xúc tiêu cực. Trong hình phạt thời phong kiến của Trung Quốc xưa có khung hình tru di tam tộc (giết sạch ba họ) và tru di cửu tộc (giết sạch chín họ). Ấy vậy mà còn có trường hợp phải hứng chịu sự trừng phạt dã man là giết sạch 10 họ. Người đó chính là Phương Hiếu Nhụ đời nhà Minh.
Sau khi Minh Thái tổ Chu Nguyên Chương chết, giữa Kiến Văn đế Chu Doãn Văn và Yên vương Chu Lệ nổ ra cuộc tranh đoạt quyền đoạt vị khốc liệt kéo dài bốn năm. Chu Lệ công phá được thủ đô Nam Kinh nên các đại thần của Kiến Văn đế đều ra đầu hàng, chỉ riêng Phương Hiếu Nhụ kiên trung quyết không đầu hàng. Sau đó, Yên vương Chu Lệ cử hành lễ đăng quang, theo thông lệ phải có người đạo cao đức trọng thay mặt vua viết biểu lên ngôi. Thế là Yên vương lại một lần nữa triệu Phương Hiếu Nhụ ra khỏi ngục, nhờ viết biểu lên ngôi. Nào ngờ Phương Hiếu Nhụ gào khóc càng thảm thiết hơn. Chu Lệ nén cơn tức giận, nhẹ nhàng vỗ về khuyên giải rồi ấn cây bút lông vào tay ông ta. Phương Hiếu Nhụ viết ra 4 chữ “Yên tặc thoán vị” (Giặc Yên cướp ngôi) rồi quăng bút gào thét và chửi rủa. Hết chịu nổi, Chu Lệ liền dọa: “Ngươi không nghĩ tới tình thân chín họ của mình sao?”. Phương Hiếu Nhụ liền quắc mắt gào lên: “Dù có tru di đến 10 họ ta cũng không sợ!”. Thế là sau đó, Phương Hiếu Nhụ trở thành người duy nhất bị giết sạch cả mười họ trong lịch sử Trung Quốc. Nếu ngay từ đầu Phương Hiếu Nhụ biết kiềm chế cảm xúc của mình thì những điều đó sẽ không xảy ra. Bạn phải biết rằng yếu đuối đúng lúc là một loại tu luyện bản thân, một loại nhân ái và hơn nữa là một loại trí tuệ.
3. Đừng quá tham lam, biết đủ là hạnh phúc nhất
Có một cậu bé nọ luôn buồn bã không vui vì đôi giày mới của mình bị rách. Trong lúc bé đi dạo công viên, cậu bé này đã nhìn thấy một cậu bé khác đang vui vẻ ngồi trên ghế, chân cậu bé kia còn mang một đôi giày rất mới. Thế là cậu bé này càng chán nản hơn, cậu thầm nghĩ: “Ông trời thật bất công, tại sao chỉ có giày của con bị rách chứ?”. Nhưng sau đó cậu bé đã phát hiện ra, phía sau chiếc ghế mà cậu bé kia đang ngồi có một chiếc xe lăn.
Nữ nhà văn Mĩ Helen Keller từng nói: “Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để đi giày”. Có nhiều khi, chúng ta thường than ngắn thở dài khi cuộc sống không được như ý nguyện giống như cậu bé bị hỏng giày kia. Bởi vì chúng ta chỉ chăm chăm nhìn vào thứ mình chưa có, mà quên đi rằng, trên đời này, không có cuộc đời nào hoàn hảo cả.
Bạn luôn muốn quá nhiều và phiền não cũng theo đó mà tăng lên nhiều hơn. Nói đến cùng, cuộc sống này sẽ không để tất cả may mắn rơi xuống đầu một người. Mỗi người đều phải mất đi một số thứ, tương tự cũng sẽ đạt được một số thứ khác. Đời người thứ quan trọng nhất không phải là bạn sở hữu bao nhiêu thứ, mà là tâm bạn đã hài lòng với những thứ đã có hay chưa.
Thứ không thuộc về bạn, cũng đừng cố mà miễn cưỡng, nếu đã cố gắng mà không có được, vậy buông bỏ thôi. Đừng vì những thứ mất đi mà oán hận, thời gian càng lâu, bạn càng phiền não, mệt mỏi và tổn thương thêm. Đến cuối cùng, người gây khó dễ cho bạn nhiều nhất, lại là bản thân bạn.
Hạnh phúc là thứ được tích lũy từng chút một và đời người là thứ được tích lũy từng ngày. Thay vì buồn phiền vì những thứ không đáng, hãy để bản thân cười nhiều hơn, sống hạnh phúc và vui vẻ hơn. Như thế có phải tốt không?